Tóc Nâu

… VỚI MÌNH, VỚI THƠ!




 


Cho em mượn một bờ vai
Về ru thơ ngủ với ngày tháng trôi
Vai anh, nắng ấm cả đời
Thơ em nhuộm thắm vùng trời viễn mơ


Cho em một chút riêng tư
Đắp bằng hương gió. Gối nhờ lối mây.
Vai ơi, xin tựa từng ngày
Để thơ vẽ trọn hình hài cõi chung…


Mượn thôi, mà vẫn ngại ngùng
Biết vai có đủ thủy chung với tình
Hay chừng chỉ ấm bình minh,
Chiều sang lạnh vắng với mình, với thơ !




Tóc nâu

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 25 tháng 4 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "… VỚI MÌNH, VỚI THƠ!"